ĐỌC THƠ THẦY ĐÊM 30 TẾT

25/01/2024

ĐỌC THƠ THẦY ĐÊM 30 TẾT (*)

... Tôi nhìn căn chòi nhỏ bé, một góc chòi là cái bếp dưới đất luôn đỏ lửa, vừa sưởi ấm ban đêm vừa để thú hoang sợ không dám đến. Nhìn cái bếp, tôi biết ngay đây là chỗ thầy ngồi những đêm khuya lạnh gió.

Ai biết mình tóc trắng

Vì yêu ngọn lửa tàn

Rừng khuya bên bếp lạnh

Ngồi đợi gió sang canh.

Biết tôi vừa đi cả ngày đường, thầy kêu tôi ngủ sớm. Nằm trên phản tôi nghe thầy giải nghĩa mấy câu Phật pháp cho em thanh niên, sau đó 2 thầy trò đánh cờ tướng. Tôi thiếp dần với tiếng pháo nổ lốp đốp từ xa, nghe rời rạc. Đêm đó tôi ngủ thật ngon, mơ màng với hình ảnh cái bếp lửa trong nhà, những hàng cà phơi nắng lụa…

Ta biết mi bọ rùa

Gặm nhắm tàn dãy bí

Ta vì đời thiệt hơn

Khổ nhọc mòn tâm trí

...

Ta biết mi là giun

Chui dưới tầng đất thắm

Ta vì đời thiệt hơn

Đêm nằm mơ tóc trắng.

Ba mươi tuổi, cái tuổi thanh xuân đầy nhiệt huyết, tự thấy mình có đủ tài năng cho những hoài bão lớn lao, đã phải gác lại hết, xa chùa lên rừng cuốc đất mưu sinh, hàng ngày cuốc đất trồng rau mà nghe như cuốc đất chôn vùi những ước mơ phụng sự của mình. Nên nói chuyện với giun dế mà lời u uẩn mấy tầng tâm sự.

Yêu em dâng cả ráng chiều thu

Em đốt tình yêu bằng hận thù

Cháy đỏ mùa đông ta vẫn lạnh

Giấc mơ không kín dãy song tù.

Đó là cái Tết mà, không hiểu sao, đến tận giờ tôi vẫn nhớ từng chi tiết. Tôi nhớ cái chòi tranh xiêu vẹo, nhớ cây Mai rừng bên suối, chỉ điểm chấm vài bông hoa mà kiêu kỳ sang trọng, lẻ loi giữa núi rừng như thách thức cả đại ngàn. Đó là cây Mai đẹp nhứt tôi từng thấy, nhìn nó tôi chợt hiểu vì sao Nguyễn Du nói 'Mai cốt cách, tuyết tinh thần'.

Tôi thuộc lòng những bài thơ của thầy mà tôi ít khi đọc tới trong gần 50 năm qua. Gần 50 năm trôi qua, những người gắn liền với cái tết năm ấy không còn, chỉ còn tôi và những bài thơ thầy để lại. 50 năm nữa biết chúng có còn không?

Một trăm năm mưa nắng ra gì! Cánh phượng đỏ đầu hè, ai nhặt?

Những bài thơ này tôi sẽ không đọc không ngâm, mà ngày Tết tôi sẽ lật lại từng trang để nhìn chúng, như nhìn những người bạn, và chúng sẽ kể tôi nghe nhiều câu chuyện về thầy…

Xa rồi sóng bạc vỗ ghềnh cao

Suối nhỏ còn không? Đêm nhuộm màu

Một cõi Vĩnh hằng thu giọt nắng,

Nghe tình du tử chợt xôn xao.

-----------

Hạnh Viên (Trích thơ Tuệ Sỹ, Giấc mơ Trường sơn)
(*) Bài đăng giai phẩm Người Đô Thị Tết Giáp Thìn 2024

Ảnh bìa tờ báo, nguồn: Người Đô Thị

Ảnh chụp trang báo: Nguồn Trường Trung Huy

Bình luận (0)

Viết bình luận :